Trong hơn 50 giờ, từ khi con sông nước từ biển vươn lên không gian, tất cả cư dân trên đảo đều theo dỏi qua màn ảnh truyền hình, chứng kiến từng phút việc xây dựng bức tường băng vĩ đại che chắn phía trước con tàu Magellan trên con đường đi đến các vì sao.
Ngày cuối cùng đã đến. Người trái đất nói lời từ biệt sau cùng, chiếc xe bus không gian màu bạc rời Thalassa bay vào không gian. Một lúc sau, bầu trời đêm tràn ngập ánh sáng khi động cơ vĩ đại của con tàu mẹ bắt đầu cháy với ngọn lửa rực rỡ như của hàng trăm mặt trời.
Lora rời mắt khỏi bầu trời và úp mặt vào bờ vai của Clyde. Đây là điểm tựa của cô. Clyde nhẹ nhàng âu yếm ôm Lora mà không nói một lời nào. Nhưng anh biết rằng trong suốt những ngày còn lại của đời mình, bóng ma Leon sẽ còn chen vào giữa anh và Lora — bóng ma của người đàn ông không già hơn một ngày nào ngay cả khi anh và Lora đã chết, mồ yên mã đẹp.
Con tàu Magellan vẫn đang trên đường vượt qua bầu trời theo lộ trình đơn độc và không quay trở lại của mình. Ngọn lửa trắng từ động cơ của nó dường như đã bớt sáng và bây giờ ánh sáng dịu dàng của mặt trăng Selene đã có thể nhìn thấy trở lại trong bầu trời. Vài giây sau, con tàu Magellan chỉ còn là một điểm sáng xa xăm và ngay tức khắc nó biến mất tăm trong lòng không gian sâu thẳm
Bây giờ Lora mới nhìn lên bầu trời trống vắng. Leon đã nói đúng. Cuộc sống trên con tàu không dành cho cô. Cuộc sống của cô là ở đây, trên hòn đảo yên tỉnh này. Những thành viên của con tàu Magellan thuộc về tương lai. Leon và đội bay của anh ta sẽ phải vượt biển trèo non, chiến đấu không màng nguy hiểm, cả khi con cháu của cô ở hai trăm năm sau vẫn còn mơ mộng trên những bãi biển thanh bình ở Thalassa.
Ai có thể khẳng định cuộc sống nào tốt hơn cuộc sống nào?
Nguồn: Vnthuquan — Thư viện Online
Được bạn: Ct. Ly đưa lên
vào ngày: 6 tháng 9 năm 2008